Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009

Nói lời của trái tim

Lần ngồi tán chuyện cùng tụi bạn ở lớp. Tụi tôi đã kể cho nhau nghe rất nhiều chuyện về nhà mình.

Cuộc sống luôn có bao điều làm ta phải băn khoăn, lựa chọn và có ai mà không một lần phải tự ép mình vào một quyết tâm, một lời hứa với chính bản thân mình sẽ cố gắng để làm tốt, và nếu được làm lại mình sẽ hành động khác, hay mình sẽ làm tốt hơn thế.

Còn với tôi, nếu được làm lại tôi muốn mình là một con người dễ thể hiện mình hơn, tôi sẽ nói tất cả những gì tôi muốn nói, và sẽ bộc lộ những mong muốn của mình mà không bị chi phối bởi bất cứ điều gì. Tôi muốn được là chính con người mình với những suy nghĩ của con tim, với những điều yêu thương muốn nói. Điều đó cũng có nghĩa tôi thích mình là một con người sống tình cảm hơn. Có lẽ cũng bởi tôi đã bỏ qua nhiều cơ hội thể hiện tình cảm của mình và tôi đã thật sự hối hận vì điều đó.

Ngày còn nhỏ, tôi rất lười học, mặc cho mẹ phải bỏ cả công việc để dẫn tôi đến trường, tôi vẫn lẳng lặng trốn học để về ngay sau khi mẹ vừa đi khuất. Cứ thế cả một năm trời, cha mẹ vất vả với việc đưa tôi đến lớp. Cha đã bực tức đến mức đập tấm bảng của tôi vỡ đôi, còn mẹ chỉ sụt sùi vì chẳng biết làm thế nào để tôi có thể thay đổi. Tôi đã rất sợ. Nhưng ngày đó tôi còn chưa thấy hết được những nỗi vất vả của cha mẹ, tôi chỉ biết làm như thế là tôi không giống với các bạn và như thế tôi bị gọi là đứa trẻ hư. Khi lớn lên rồi, nhìn cảnh lao động lam lũ của bố mẹ để có thể nuôi chị em tôi ăn học, tôi đã nghĩ lại chuyện ngày xưa và ân hận lắm. Biết bao lần tôi muốn nói với mẹ rằng: “Mẹ ơi! Con biết lỗi rồi. Con xin lỗi mẹ”. Nhưng cuối cùng sau bao lỗi lầm tôi vẫn cứ lần nữa mãi chuyện nhận lỗi và thời gian trôi qua, tôi đã cố tình quên đi những điều mình muốn nói. Vậy là, chưa một lần tôi nói lời xin lỗi mặc dù tôi đáng phải nói câu ấy cả ngàn lần rồi. Tôi đã không làm theo lời trái tim mình.

Ngày tôi đi thi học sinh giỏi bị trượt. Tôi buồn chỉ biết nằm khóc. Mẹ đã động viên tôi rất nhiều. Mẹ bảo rằng chẳng qua là tôi thiếu chút may mắn, chỉ cần tôi không ngừng cố gắng thì nhất định tôi sẽ đạt được giải cao ở các kì thi sau. Cơ hội của tôi còn nhiều, chỉ cần tôi biết nắm lấy nó đúng lúc mà thôi. Tôi đã nghe và thấy nhẹ lòng hơn. Mẹ ôm tôi, truyền cho tôi niềm tin và sức mạnh. Lúc ấy tôi đã rất muốn nói một lời cảm ơn với mẹ. Cảm ơn vì mẹ đã ở bên cạnh tôi mỗi khi tôi cần, cảm ơn vì dù tôi có là đứa con thế nào thì mẹ vẫn dành cho tôi những tình cảm thương yêu nhất. Nhưng rồi tôi chỉ biết rúc đầu vào lòng mẹ, yên lặng. Lần ấy, cũng là lần tôi đã không nói lời của trái tim mình. Một lần nữa, tôi lại bỏ qua cơ hội để nói những lời cảm ơn với mẹ.

Lần ngồi tán chuyện cùng tụi bạn ở lớp. Tụi tôi đã kể cho nhau nghe rất nhiều chuyện về nhà mình. Và tôi được biết đứa bạn thân của tôi lúc nào cũng nhõng nhẽo với mẹ nó. Nó rất hay làm nũng với mẹ rồi hay ôm vai bá cổ mẹ nó để nói: “Con yêu mẹ rất nhiều”. Tôi đã nghĩ về những lời kể của nó. Và tự nghĩ đến bản thân, rất nhiều lần tôi cũng muốn làm thế với mẹ mình. Tôi muốn ôm mẹ mà nói rằng: “Con yêu mẹ rất nhiều. Nhất định mẹ phải sống khỏe mạnh và phải ở bên con mãi mãi’. Nhưng lại một lần nữa lí trí tôi mách bảo rằng: Để sau đi vì còn nhiều cơ hội mà.

Hết lần này đến lần khác tôi đều lưỡng lự như thế, vì tôi luôn nghĩ rằng mình còn nhiều cơ hội về sau. Tôi không biết rằng mình đã đánh mất đi một vế rất quan trọng mà mẹ đã nói là: phải biết nắm lấy cơ hội đó. Cho đến một ngày, tôi nhận ra mình đã sai lầm khi chính tôi tự khép lòng mình lại. Ai cũng biết rằng có những tình yêu thương không cần phải nói ra bằng lời. Nhưng cũng thật đúng khi ta nhận ra cuộc sống sẽ dễ chịu biết bao khi ta biết nói cả những lời yêu thương, lời cảm ơn hay lời xin lỗi. Đừng vì nghĩ rằng những lời nói ấy là không cần thiết với những người đã quá thân thiết với mình mà bỏ qua nó. Bởi như vậy là ta đã đánh mất quyền được nghe và cảm nhận những câu nói yêu thương của chính người mình yêu quý.

Tôi đã ân hận, day dứt rất nhiều bởi tôi đã vĩnh viến mất đi cơ hội để nói những lời ấp ủ từ trái tim mình với người mẹ kính yêu. Tôi đã mất mẹ đột ngột đến mức khi tỉnh lại sau giấc ngủ tôi đã nghĩ đó là cơn ác mộng. Nhưng thật tàn nhẫn khi đó lại là một sự thưc, một sự thực phũ phàng đã khiến tôi cảm thấy cuộc sống này thật vô nghĩa. Tôi nhớ lại quãng thời gian được ở bên mẹ và bỗng thấy hối tiếc vì chưa một lần tôi nói những điều muốn nói, chưa một lần tôi giãi bày tâm sự với mẹ chỉ vì nghĩ sẽ còn rất nhiều thời gian để tôi làm việc đó. Lí trí bảo tôi rằng tôi đã lớn và tôi cần phải chứng tỏ mình đã có những suy nghĩ chín chắn, có thể tự giải quyết được nhiều việc. Nhưng đó lại chỉ là điều của lí trí vì thực chất cái tôi muốn là được làm một đứa trẻ trong vòng tay mẹ, được tỉ tê với mẹ được làm nũng và biết nhận lỗi, biết cảm ơn, biết nói lời yêu thương ngọt ngào...Tại sao tôi lại sống thế? Tôi đã hỏi mình rất nhiều lần rồi.

Giờ đây, Tôi vẫn thường ngoảnh mặt nhìn lại những điều đã qua để hướng tới tương lai mới. Càng lớn tôi càng hiểu hơn về những điều mong muốn trong sâu thẳm con người mình. Tôi biết mình còn những ai bên cạnh và tôi quý trọng điều đó. Tôi đã biết nói nhiều hơn những lời yêu thương, lời cảm ơn, lời xin lỗi và tôi thấy hạnh phúc khi được trải lòng mình ra như thế. Cuộc sống này cần lắm lời nói của những trái tim biết yêu thương

vo de`

Đừng tìm kiếm một người hoàn hảo để yêu,mà hãy yêu một người không hoàn hảo với một tình yêu hoàn hảo nhất.
*Thật hạnh phúc khi còn đôi mắt để nhìn,còn đôi tay để chạm và còn trái tim để yêu.
*Đừng phiền lòng khi tôi ôm bạn,vì ít ra khi đó tôi biết bạn còn ở bên tôi.
*Mỗi người trong chúng ta đều có một đôi cánh,chỉ có điều họ có đủ can đảm để bay hay không.
*Nếu bạn là gió,bạn có thể tự do nhưng sẽ chẳng ai nhận ra sự tồn tại của bạn cả.
*"Đừng chạm vào tôi!", đó là câu nói luôn thường trực ở những con người bị tổn thương nhưng họ lại luôn muốn điều ngược lại.
*Hãy gọi tên tôi thật nhiều,vì ít ra khi đó tôi biết mình còn Tồn Tại.
*Đừng bao giờ cho rằng bạn không cần bạ bè và nói với họ điều đó,vì khi bạn nghĩ là khi bạn rất cần một người bạn ở bên và lúc bạn nói là lúc bạn đã hoàn toàn cô độc rồi.
*Hạnh phúc,đơn giản,chỉ là một nụ cười.
*Chân lí kì lạ của tình yêu: Hai trái tim giá lạnh vẫn có thể sửi ấm cho nhau.
*Bạn có thể ăn nửa chén cơm,uống nửa li nước,đi nửa con đường nhưng không thể hiểu nữa chân lí và yêu bằng nửa trái tim.
*Con người bất hạnh là con người chỉ thấy hạnh phúc của người khác mà không nhận ra nó luôn ở bên cạnh mình.
*Nụ cười của con người phản ánh tâm hồn của họ.
*Yêu không phải là hy sinh vì người mình yêu mà là Sống vì người mình yêu.
*Kẻ thù không thể làm trái tim ta tan nát nhưng chính những người ta yêu thương lại có thể làm điều đó.
*Đằng sau nụ cười là những giọt nước mắt,đằng sau những giọt nước mắt là nỗi đau,đằng sau nỗi đau là sự tuyệt vọng và đằng sau cả sự tuyệt vọng là một tâm hồn bị tổn thương.

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2009

Quỷ cô đơn Hiệu Quả Prô hêhh

1. Hãy suy nghĩ thật kĩ. Nếu bạn thực sự yêu người đó thì đừng để lỡ mất cơ hội. Nhưng nếu bạn vẫn còn chưa chắc chắn, thì nên có thêm thời gian. Đừng vội vã.

Hầu hết các cặp đôi nhận ra sự kém nhiệt yêu cho dù đã nói 3 từ quan trọng đó. Điều này khiến cho mối quan hệ trở nên không tốt đẹp như lúc đầu mong muốn.

2. Bạn luôn luôn cần 2 phương án đề ra. Cẩn chuẩn bị trước cho khả năng người đó đáp lại câu tỏ tình không như bạn mong muốn. Nếu bạn yêu rất nhiều, bạn tự tin vào chính bản thân mình và không muốn mất người đó, hãy chủ động. Cơ hội là do ta tạo ra mà.
Nếu bạn không đủ niềm tin vào tình yêu của bạn, hãy tạm hoãn lại, chờ thời gian cho câu trả lời xem đã thực sự đến lúc nói 3 từ đó chưa. Khi bạn chắc chắn người đó sẽ trả lời: "Me too!" như bạn mong muốn thì hãy mạnh dạn lên.

Viết thử một lá thư xem sao?

3. Hãy luôn cho người ấy thấy bạn cảm thấy như thế nào. Nên nhớ rằng 3 từ quan trọng kia sẽ là kí ức đẹp đẽ khó phai mờ trong suốt cuộc đời mỗi con người.

Nếu cẩn trọng hơn, bạn có thể viết một lá thư tình trước để "dò la" tình hình "đối phương" làm nền tảng để "xúc tiến" mà nói: "I love u" trong lần hẹn sau đó.

4. Nếu bạn muốn "tiến triển" thêm sau khi thổ lộ lời yêu thì hãy lên sẵn một kế hoạch lãng mạn. Điều đó sẽ tạo nên một cột mốc đáng nhớ, chứng thực cho tình yêu.

5. Khi tỏ tình, hãy dùng đôi mắt và vòng tay ấm áp làm "cầu nối". Hãy để người ấy thấy sự chân thành trong đôi mắt bạn, sự ấm áp,ngọt ngào trong vòng tay bạn. Chỉ là những cử chỉ rất nhỏ thôi nhưng lại có "sức công phá" vô cùng lớn đấy.

Điều cuối cùng tôi muốn chia sẻ với bạn đó là: "Điều là nên tình yêu thật sự là sự trân thành và niềm tin." Chúc bạn tỏ tình thành công và yêu thật hạnh phúc nhé!"

những cách tỏ tình hiệuquả nhất

Cách 1: Double Rich - ấn tượng khó phai
Thời xưa, một số anh nghĩ ra trò này: mon men lại gần, đạp 1 phát vào chân cô em, rồi ra vẻ nhỡ chân, xin lỗi. Nói thật trò này mèo, xưa như trái đất.
Đẳng cấp pro bây giờ phải thế này:
Từ xa tiến tới, túm tóc cô em, tát 2 tát, vít xuống, lên gối thêm 3 phát nữa, vừa oánh vừa chửi "con khốn nạn, mày tưởng mày hại ông mà ông không biết à". Sau đó "chợt nhận ra mình nhầm người", đổi thái độ quan tâm , ân cần "oh god, anh nhìn nhầm rồi, tội em quá, em có sao không?" đảm bảo sau khi trải nghiệm sức mạnh đầy nam tính, lại cảm nhận được sự ân cần ấm áp, nàng sẽ đổ như nhà cao tầng bị ăn cắp vật tư.

Cách 2: Tình cờ:
Một số nhà văn lãng mạn thường nghĩ ra tình huống như sau: Nàng, đang bưng bê một thứ gì đó. Chàng, đang vội vã đi đâu đó. Huỵch, chàng và nàng va vào nhau, mọi thử đổ tứ tung xuống đất. Chàng rối rít xin lỗi, vừa giúp nàng nhặt đồ, vừa tán. Bull sh!t, đúng là bọn nhà văn dở hơi. Cách này không thích hợp với thời đại @ hiện nay.
Ở thế kỷ 21, anh em ta phải chơi trò khác. Đợi khi nào em gái ra về, bạn trực từ xa, vít ga con chiến mã (SH, Dylan thì càng tốt, không thì babetta cũng Ok) tông thẳng vào cô em. Đảm bảo cô em sẽ nằng lăn ra đất, nhìn bạn với đôi mắt khát khao. Bạn đã thành công, xin chúc mừng.

Cách 3: Ân nhân cứu mạng

Một cô gái rất dễ rung động khi được một chàng trai cứu thoát khỏi nguy hiểm (VD như bị ngã xuống nước, bị hỏa hoạn, động đất ....)
Thế nhưng vấn đề là có phải lúc nào em gái cũng gặp tai ương để bạn ra tay nghĩa hiệp? Xin thưa là không. Vì vậy muốn thực hiện cách này, chính bạn phải là ngừoi tạo ra tai họa cho cô em, rồi sau đó cứu cô em thoát khỏi bàn tay tử thần.
Đơn giản nhất là cho em này ngã xuống nước.
Bạn chờ cơ hội khi em đang đi qua những đoạn sông hồ, nhẹ tay đẩy 1 phát cho em bay thẳng ra giữa sông. Tuy nhiên, thời nay con gái biết bơi khá nhiều, để chắc ăn, bạn phải nhảy xuống, dìm cho em này ngắc ngoải, gần chết rồi mới cứu. Nói chung bạn cứ dìm đến khi nào không thấy em này chống cự, yên tâm là mọi việc đã nằm trong tầm kiểm soát, khi đó cứ tằng tằng mà cứu.

Cách 4: badboy
Có một điều các bạn nên biết, một số cô gái thích những bad boy. Hẳn bạn sẽ không ngạc nhiên khi mấy chú bặm trợn, đầu gấu hay ngồi cuối lớp thường kặp kè với mấy em xinh như mộng. Cách thức này rất hợp với mấy anh ku hay gây gổ, có máu liều.
Tuy nhiên làm sao để thể hiện máu côn đồ của mình?
Quá đơn giản, bạn gọi hội đến tận nhà nàng, cho anh em đập phá tanh bành, sau đó bảo đám fellows giải tán, một mình mình đứng lại nhận trách nhiệm.
Nên nhớ càng bị ràng buộc, bạn càng có cơ hội tiếp xúc với em gái.
Ngoài ra, bạn có thể dùng một cách khác, đó là tưới xăng đốt cháy rụi căn hộ mà cô em này đang sống. Dĩ nhiên không nơi nương tựa, bạn sẽ là chỗ dựa vững chắc cho cô bé. Đề phòng trường hợp một thằng ku khác nhảy vào ăn chặn, bạn phải có đàn em theo dõi 24/7, chú nào loe ngoe tiếp cận em gái, cho đàn em làm thịt luôn, đằng nào tay cũng nhúng tràm rồi.
Hờ hờ, chúc anh em thành công khi thực hiện các tuyệt chiêu này.